Nữ Kiều sau khi đưa Vệ Uyên về viện bảo tàng thì tiện tay lấy ra một khối hàn băng ngàn năm đặt lên trán Vệ Uyên, khẽ búng tay, hàn băng liền hóa thành huỳnh quang tan vào cơ thể Vệ Uyên, tuy không thể bằng được quyền năng của Côn Lôn chi chủ nhưng cũng đủ để xoa dịu cơn đau đớn của Vệ Uyên.
Rõ ràng, cho dù hắn không thể vượt qua khảo hạch núi Côn Lôn.
Vị trưởng tỷ này cũng có cách xoa dịu nỗi đau của hắn.
Nữ Kiều nhìn chằm chằm vào hắn, bình thản nói: "Ngươi thật không nhớ gì sao?" Vệ Uyên nhếch mép: "Nhớ cái gì?" "Ồ..." "Tốt lắm."
Hồ ly tóc trắng mặt không biểu cảm: "Chỉ cho nữ nhân Tây Vương Mẫu kia thấy, không cho tỷ tỷ ta biết?" "Uyên, ngươi lớn gan thật nha." "Quả nhiên, đệ đệ lớn rồi thì không giữ được." Vệ Uyên, nụ cười trên mặt cứng đờ, lông tơ phía sau cơ hồ dựng hết cả lên.
Dù hiện tại chấp chưởng Hình Thiên Phủ nhưng vẫn cảm thấy da đầu tê rần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT