hoàn toàn không có cải tiến cái chiếc xe đạp công cộng kia.
Sau đó cùng Phượng Tự Vũ, vất vả tìm kiếm trong một đống ô tô xem có xe đạp công cộng hay không, đến đây xem người của Đạo Môn và Phật Môn giao đấu quá nhiều, phần lớn mọi người đều lái xe tới, Phượng Tự Vũ nhai kẹo đường, đề nghị: "Hay là chúng ta mua vé về đi?" Vệ Uyên mặt không cảm xúc liếc nàng một cái: "Ngươi mang theo căn cước không?" Không có căn cước thì làm sao mà mua vé được? Vẻ mặt của Phượng Tự Vũ đơ ra.
Im lặng thu ánh mắt về.
Mà tại nơi luận pháp của Đạo và Phật, Trương Nhược Tố trong lòng có hết nghi hoặc này đến nghi hoặc khác, cuối cùng vẫn là dùng ánh mắt ra hiệu đám tử đệ Đạo Môn tiến lên, trước khi mọi người còn chưa rời đi, lớn tiếng quát hỏi Tuệ Không và các tăng nhân khác, đối phương có nhận thua hay không? Rồi sau đó lại lấy ra một đống chứng cứ, lời qua tiếng lại tranh cãi.
Phật Môn giờ phút này đang yếu thế, căn bản không thể phản kháng một cách thực sự được.
Chuyện này vốn dĩ không cần cao nhân của Đạo Môn tự mình ra mặt.
Nếu không thì, thử nghĩ xem, vừa rồi cao nhân Đạo Môn thi pháp huyền diệu ngàn vạn, cao thâm khó dò, sau khi giảng đạo pháp xong, trừng mắt, vỗ bàn một cái, nói: "Nhận thua không?" Cảm thấy phong cách có hơi lệch, Trương Nhược Tố vuốt râu trầm ngâm, trong lòng khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT