Côn Lôn tuy cao, nhưng so với Vệ Uyên sở trường ngự phong mà nói thì không là gì cả.
Còn về Trương Nhược Tố, có thể sống hơn một trăm tuổi mà tinh thần vẫn rất tốt, Vệ Uyên cũng không biết lão đạo sĩ này đạo hạnh cao bao nhiêu.
Gió tuyết rơi xung quanh người, lại bị tự thân pháp lực cùng kình khí ngăn cản, hai người rất nhanh đến được nơi cao nhất của cả tòa núi Côn Lôn, lão đạo sĩ phất tay áo, đánh ra một đạo phù lục cổ xưa, trong hư không nổi lên gợn sóng, hư ảo mà mờ mịt.
Trương Nhược Tố quay đầu ra hiệu Vệ Uyên đi theo, cất bước vượt qua mảnh kết giới này.
Vệ Uyên nhìn qua Côn Lôn khư cùng lối vào núi Côn Lôn nhân gian, vô ý thức nắm chặt kiếm đề phòng.
Vị trí núi Côn Lôn cực lớn mà cao, cơ hồ xem như một dấu hiệu của Sơn Hải giới, theo những gì Vệ Uyên biết, phía tây bắc núi Côn Lôn là nơi Sơn Thần Lục Ngô trấn giữ, thân hổ chín đuôi, mặt người vuốt hổ; còn phía tây nam thì là Thần Thú Khai Minh canh cổng, thân hình như hổ lớn, chín đầu mặt người, một cái là chín đầu, một cái là chín đuôi, đều là hổ tướng mặt người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play