Khi Phi Ngự và Vũ Dục vì bốn chữ kia mà kinh ngạc thất thần, Vệ Uyên đã đi xuống tế đàn, chỉ vẫy tay, gió núi nổi lên, đạo sĩ thiếu niên này đạp gió mà đi, vượt qua tầng tầng núi đá, đến bên ngoài thành Triều Ca, trên đỉnh ngọn núi tổ mạch.
Vệ Uyên từ xa nhìn thành Triều Ca một cái, rồi ngồi xếp bằng xuống.
Lần này không dùng tay chạm vào đá núi nữa, một sợi thần hồn ý thức của hắn tự nhiên xâm nhập vào trong tổ mạch, men theo các khe đá, đến hốc núi có tế đàn, rồi mượn linh khí địa mạch của ngọn núi này để một lần nữa tạo ra thân thể tạm thời.
Bác Thú vốn đang ngủ, cảm nhận được khí tức của Vệ Uyên, hai mắt hơi sáng, nó nhảy lên.
Trong miệng phát ra âm thanh như tiếng trống trận hoặc tiếng rồng ngâm lao tới.
Vệ Uyên bất đắc dĩ đưa tay, ngăn Bác Thú lại, rồi vuốt đầu nó, sau đó nhìn về phía trước, thấy Thương Vương Võ Ất đang ngồi xếp bằng ở đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play