Không thể không nói, thiên Nữ mặc dù về kỹ năng hội họa vẫn cần cố gắng, miễn cưỡng có thể nói tương lai có hy vọng, nhưng tài nấu nướng của nàng lại tương đối tinh xảo, hơn nữa trong đó dường như ẩn chứa một số nguyên liệu đặc biệt, cho dù là Vệ Uyên lúc này đang cần một lượng lớn năng lượng bồi bổ, sau khi ăn xong cũng cảm thấy cơ thể thỏa mãn.
Mèo đen Loại chỉ dám ở sau lưng Giác, hướng Vệ Uyên thở hắt ra.
Khi thiếu nữ quay đầu lại, nó sẽ biến thành một bộ dạng ngoan ngoãn vô hại.
Còn khi Giác dời mắt đi, nó sẽ trợn mắt nhìn Vệ Uyên đang ăn như gió cuốn, lông trên lưng đều dựng đứng hết cả lên.
Cuối cùng, Giác mang theo bức họa của mình, hài lòng nói lời tạm biệt rồi rời đi.
Mèo đen Loại tức giận đến nghiến răng, nhưng lại bị Vệ Uyên dùng món thịt cá sông Hoài lấy từ thời đại thần thoại thuyết phục, đành phải phì phò nằm trên giá gỗ cao, đuôi rũ xuống.
Vệ Uyên thở ra một hơi, ra hiệu cho Tô Ngọc Nhi cùng hắn vào tĩnh thất, đóng cửa lại, Vệ Uyên lấy từ trong tay áo ra một chiếc đỉnh đồng thau có đường vân phức tạp, nhẹ nhàng đặt lên bàn.
Ánh mắt của Tô Ngọc Nhi ngay khi chú ý tới đỉnh đồng thau liền trở nên phức tạp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT