"Cố nhân?" Thiên nữ Giác kinh ngạc nhìn chăm chú vào cô gái mặc áo đỏ, hơi suy tư, đã nhận ra thân phận của đối phương, chỉ là vẫn có chút kỳ lạ, nói: "Ngươi nói cố nhân, là chỉ chủ nhân viện bảo tàng này sao?"
Nữ tử áo đỏ đáp: "Ta cũng không biết."
"Chỉ là bị khí cơ dẫn dắt tới đây."
Thiên nữ Giác nghĩ ngợi, nhìn chăm chú vào chiếc hộp được vác phía sau, mỉm cười dịu dàng nói: "Đã vậy, chi bằng vào trong chờ một chút."
"Uyên, chắc sẽ rất nhanh trở về."
Đang định từ tiệm hoa đi ra, ánh mắt hơi liếc xuống, thấy mình mặc váy dài màu sáng, thấy váy khẽ lay động, lộ ra đôi dép lê màu vàng nhạt, như móng vuốt lông xù của loài mèo nào đó, thấy cả những đường vằn khoa trương đáng yêu bên trên, bước chân khựng lại.
Thiếu nữ ngẩng đầu, mang trên mặt nụ cười nhu hòa thanh nhã quen thuộc của Vệ Uyên, không lộ chút sơ hở nào, nói: "Chờ thêm lát nữa."
Nữ tử áo đỏ gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play