Sau khi núi Long Hổ bị hủy, nhờ thiên nữ Giác ra lệnh cho dãy núi và vạn thủy chi thần, một lần nữa triệu tập địa mạch địa khí, khôi phục lại nguyên trạng như cũ, dãy núi trùng điệp, rất có phong vị, tiếng kêu thảm thiết của lão thiên sư vang vọng khắp các tầng núi đá, âm thanh không ngừng lan tỏa.
Cứ như thêm vào một tiếng vang lộn xộn.
Vang vọng bên tai mỗi một đạo môn đệ tử trên núi Long Hổ.
Trương Nhược Tố nhìn lão đạo nhân đang cười tủm tỉm trước mặt, miệng run rẩy, tay phải giơ một ngón tay, chỉ vào người trước mặt, "Ngươi, ngươi ngươi..." Nói nửa ngày không thể thốt ra câu nào hoàn chỉnh, ngón tay và cả cổ họng đều đang run rẩy.
Lúc nãy, hắn còn ở đây nhớ lại người bạn cũ đã xuất kiếm lần cuối, nhớ lại trăm năm giao hảo, không khỏi cảm khái thương cảm trong lòng, nhất là nhớ lại những ký ức xưa, lại càng buồn thương, lấy ra bình rượu ngon trân tàng bấy lâu, đổ xuống nơi mà lão giả bị trọng thương thần hồn đã xuất kiếm, có chút tiếc nuối thở dài nói:
"Đạo hạnh dù phát triển, nhưng cố nhân cũng đã tàn lụi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT