Đương nhiên, những danh hiệu thời Thượng Cổ này, tuy nghe rất êm tai, nhưng thật ra không nhiều người biết đến, và cái tên dễ làm người ta quen thuộc, trọng lượng khiến bất kỳ ai khi thấy vị này xuất hiện trước mặt đều sẽ trực tiếp đầu óc trống rỗng, cảm thấy mình có phải bị điên rồi không.
Nữ Oa à! Nữ Oa! Thủy tổ nhân văn, khởi đầu huyết mạch Viêm Hoàng! Nguồn gốc của mọi truyền thuyết! Trương Nhược Tố há hốc mồm, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, đường đường cường giả Đạo môn Thiên Sư cảnh, thậm chí là người thật sự chém giết đệ nhất của Đạo môn trên dưới mấy ngàn năm qua, giờ phút này lại cảm thấy mình như lần nữa biến thành một tiểu đạo sĩ tuổi nhỏ, thậm chí ẩn ẩn đã có chút cảm giác luống cuống tay chân.
Về việc Vệ Uyên có nói dối không ư.
Không, tuyệt đối không có khả năng! Người khác nói mình tìm được Oa Hoàng, lão đạo sĩ kia chỉ biết cười ha hả, ai đến đây, làm ta bật cười! Nhưng Vệ Uyên  - Cam! Gia hỏa này thật có thể làm ra chuyện như vậy! Nhưng hiện tại, tất cả những cảm xúc phức tạp này đều chỉ không ngừng sôi trào trong lòng, lão đạo sĩ suýt thốt ra một câu kinh điển quốc túy, lời đã muốn tới cuối họng, đành phải nén trở về, sau đó một tay bịt miệng Lâm Thủ Di đang định thốt ra câu 'con mẹ nó'.
Không được, không được.
Há có thể thất thố trước mặt Oa Hoàng! Không được, tuyệt đối không được! Lão đạo sĩ nói một câu chờ một lát, rồi trực tiếp bay về nhà, bưng một đống đồ vật ra, cung kính nói: "Đồ vật đều ở đây, Oa Hoàng ngài, ngài muốn viết như thế nào lên hộ khẩu thì tùy ngài, thẻ căn cước ta lập tức sẽ làm cho ngài..." Lão đạo sĩ đã hoàn toàn mất đi vẻ nghiêm khắc ngày xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play