“Đúng là đám nam nhân các chàng chẳng hiểu tí gì về tình cảm!”
Tô Lệnh Nguyệt thật sự cạn lời, bực bội nhéo một cái rõ đau vào cánh tay rắn chắc của trượng phu, nói đầy tức tối:
“Cái này gọi là ‘người trong cuộc mê muội, người ngoài sáng suốt’ đấy! Vừa rồi nhị ca hoàn toàn là cái dáng vẻ ‘Ôn di nương là của ta, ai cũng đừng hòng động vào’ có được không! Ngay cả khi Vô Ưu ngồi sát Ôn di nương một chút, nhị ca cũng không vui ra mặt!”
Trần Cẩn Tư ngẩn người:
“Có đến mức ấy sao?”
Tô Lệnh Nguyệt hậm hực quay mặt đi:
“Nhìn đi, chàng suốt ngày chê ta chỉ biết đọc mấy quyển tiểu thuyết tình cảm, trong khi nhị ca thì đang tự mình lạc trong mê trận. Nếu người thân bên cạnh mà không ra tay giúp, chẳng phải Ôn di nương sẽ bị người khác cướp mất sao! Phải rồi, ta nhớ ra rồi, hôm nay Vô Ưu còn nói có một công tử họ Vương luôn nhìn Ôn di nương chằm chằm đầy ám muội!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT