Trần Cẩn Phong: “…”
Toàn thân hắn bỗng dưng khựng lại.
Vốn đã đứng gần nàng đến thế, còn có tiếp xúc thân thể, vốn đã là một sự thử thách lớn với ý chí của hắn.
Thế mà người này… còn ở đó ngốc nghếch buột miệng nói ra mấy lời trời ơi đất hỡi.
Trần Cẩn Phong âm thầm nhắm mắt, cố nén lại cơn chấn động muốn thuận tay ôm nàng vào lòng, khẽ siết chặt bàn tay vẫn đặt trên đầu nàng thành nắm đấm, rồi chậm rãi thu tay lại, lạnh nhạt nói:
“Vô Ưu không giống ngươi. Muội ấy sẽ không suy nghĩ linh tinh những chuyện vớ vẩn thế này, lại còn vô cớ oán trách người khác.”
Câu nói sau cùng… là đang trách móc sao? Là đang trách móc đấy nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play