Đây cũng là một vấn đề lớn mà Ôn Ninh cần giải quyết. Nàng lập tức nghiêm mặt:
“Vốn dĩ ta biết xem bệnh. Ngươi còn nhớ chăng, trước ba tuổi ta sống ở Từ Châu, khi ấy, ngoại tổ phụ thường dẫn ta đi chẩn mạch.”
“Sau khi về Phong Lâm, ngoại tổ phụ cũng đến thăm ta vài lần, mỗi lần đều kể cho ta nghe nhiều chuyện liên quan tới y lý dược học. Mấy quyển y thư này chính là ông tặng, ta vẫn luôn cất giữ như báu vật.”
Lời này nửa thật nửa giả. Ngoại tổ phụ nguyên chủ quả có dạy nàng một số y thuật cơ bản, nhưng nguyên chủ vốn hứng thú không nhiều, giữ lại mấy quyển sách này cũng chỉ là để tưởng nhớ ông.
“Chỉ là, sau này ngoại tổ phụ qua đời, ta lại dần trưởng thành, nên mới lơ là môn học này. Lần này, khi ở quỷ môn quan trở về, ta đã gặp ông, ông bảo ta hãy nhặt lại y thuật, dẫu sao cũng là một bản lĩnh cứu mạng. Ta thấy lời ấy rất đúng. Lúc ta tám tuổi ngươi mới theo bên cạnh, những chuyện này đương nhiên ngươi không biết rõ.”
“Thì ra… thì ra là vậy.”
Xuân Hỷ nghe mà ngây người, nhưng cũng không mấy hoài nghi, dù sao những gì di nương nói đều có căn cứ.
Huống hồ, sau khi rơi xuống nước, di nương quả thật khác trước. Có lẽ là lão gia tử nhà họ Triệu ở dưới suối vàng phù hộ chăng!
Ôn Ninh lại đổ thêm dầu vào lửa:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT