Những ngày tháng phong tỏa trôi qua thật dài, ranh giới giữa mỗi ngày trở nên lờ mờ không rõ ràng, giống như sự luân phiên giữa ngày và đêm, ngày qua ngày khiến sự trôi đi của thời gian không còn rõ rệt nữa.
Nhưng khác với ngày trước, sau khi quen biết Hứa Khê Nguyên, dường như ngày nào Kỳ Dục cũng mong chờ.
Vào lúc xế chiều gõ cánh cửa đó sẽ có mùi thơm ấm áp và Tiểu Khê chờ cậu.
Đôi khi thậm chí Kỳ Dục còn nghĩ, cứ như vậy mãi cũng tốt.
Cậu hoàn toàn quên mất người nóng lòng muốn ra ngoài lúc mới bắt đầu phong tỏa cũng chính là mình.
Tin tức dỡ bỏ phong tỏa đến thật đột ngột, vì thay đổi chính sách nên thành phố nơi bọn họ sống được xếp vào nhóm thành phố thí điểm nới lỏng đầu tiên. Khu dân cư nhận được tin tức vào buổi trưa, đến tối đã thông báo dỡ bỏ phong tỏa, thực thi chính sách nới lỏng.
Mọi người đã bị nhốt ở nhà quá lâu, sau khi nhận được thông báo thì ai nấy cũng hết sức phấn khích, hành lang ồn ào nhốn nháo, dù đã gần nửa đêm nhưng vẫn có người bắt đầu đeo khẩu trang chuẩn bị ra ngoài hít thở không khí trong lành.
Vườn hoa trong khu dân cư vốn vắng lặng bấy lâu, nay lại bắt đầu xuất hiện bóng dáng người dân đi dạo, cũng không còn ai đặt nhu yếu phẩm trong nhóm chat cho ngày hôm sau, ai nấy cũng chuẩn bị rủ cả nhà ra ngoài ăn một bữa ngon.
Hứa Khê Nguyên đứng trên ban công, gió đêm lạnh lẽo khô hanh của mùa đông phất qua mái tóc, dưới lầu thỉnh thoảng vọng lại tiếng trẻ con chạy giỡn nô đùa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play