Lúc thức dậy vào buổi sáng, Hứa Khê Nguyên nhìn qua cửa sổ thì thấy mấy cửa hàng dưới lầu đã dán câu đối Tết, anh sững sờ hai giây, lúc này mới muộn màng nhớ ra, sắp đến Tết rồi.
Trước nay những ngày lễ Tết đoàn viên gia đình thế này thường không liên quan gì đến anh, sau khi ba mẹ ly hôn, cả hai đã nhanh chóng tái hôn, dù anh đi theo ai thì cũng giống như người ngoài ăn nhờ ở đậu, sau khi lên đại học, anh dứt khoát không bao giờ trở về nữa.
Tự nấu sủi cảo, tự nấu cơm tất niên, tự đón giao thừa.
Cũng tốt lắm chứ.
Có điều khi nhà người nào người nấy cũng đèn đuốc sáng trưng, tiếng pháo chúc mừng vang lên khắp nơi cũng sẽ khó tránh khỏi cảm thấy cô đơn.
Nhưng mà... Hứa Khê Nguyên chợt nhớ ra điều gì đó, ngờ ngợ nhướng mày, Kỳ Dục đã kết thúc chương trình học từ lâu rồi, Kỳ Dục không về nhà ăn Tết à?
Không biết bắt đầu từ lúc nào, dường như anh đã dần quen với cuộc sống bầu bạn cùng Kỳ Dục thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play