Nắm giữ đơn thuốc của Ngụy Cẩn Hoằng, Lại Vân Yên không khỏi trăn trở. Cô cần cân nhắc thật kỹ xem liệu đơn thuốc này có hiệu quả hay không, và quan trọng hơn là làm sao để đưa nó đến đúng nơi cần đến.
Tuy nhiên, vì lo lắng cho sức khỏe của Tô Minh Phù, nên cũng không đắn đo nhiều, cuối cùng cô vẫn gửi đơn thuốc đến chỗ huynh trưởng.
Vài ngày sau, Lại Chấn Nghiêm đến Ngụy phủ, đúng lúc Ngụy Cẩn Hoằng cũng đang ở trong phủ, hắn trò chuyện với Lại Chấn Nghiêm một lúc rồi cáo bận, nói là có việc phải đến học viện một chuyến, dặn dò Lại Vân Yên tiếp đón chu đáo.
Nãy giờ Lại Vân Yên vẫn ngồi bên cạnh, lắng nghe họ đàm luận thơ ca, trong lòng cười khẩy. Khi Ngụy Cẩn Hoằng nói muốn đi, cô thầm hừ lạnh nhưng vẫn ngẩng mặt lên, cười duyên dáng nói: “Thiếp biết rồi, phu quân đi thong thả.”
“Ừm.” Ngụy Cẩn Hoằng âm thầm liếc nhìn cô, tầm mắt không nán lại trên mặt cô lâu, quay sang nói với Lại Chấn Nghiêm: “Chấn Nghiêm huynh, Cẩn Hoằng xin cáo lui trước.”
“Đa lễ, đi thong thả.” Lại Chấn Nghiêm cũng chắp tay trầm giọng nói.
Lại Vân Yên tiễn Ngụy Cẩn Hoằng ra đến cửa. Bỗng, hắn quay đầu lại, thấy nụ cười của cô lạnh khi không có ai nhìn thấy, liền biết cô đang nghĩ hắn cố tình kéo huynh trưởng cô nói chuyện, làm tốn thời gian của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play