“Hu hu hu hu hu! Đ-đừng ăn tôi mà!!”
Em bé trắng trắng tròn tròn, mông trần ngồi bệt dưới đất, khóc to như sấm.
Yến Huyền Cảnh bị tiếng khóc làm nhức đầu, khẽ nhíu mày, vừa nâng vuốt đã khiến tiếng khóc của đứa bé biến mất tăm.
Nhân sâm đồng tử cảm thấy mình thật tủi thân.
Sắp bị nấu lên ăn rồi mà còn không được khóc to.
Đứa bé run rẩy, mắt đỏ hoe, vì bị cái đống lông nhung trắng mượt mà kia soi mói  nên cử động chút thôi nó không dám, cũng không dám khóc to, chỉ có thể nức nở mấy tiếng rồi dừng lại sụt sịt, cẩn thận nhìn Lâm Mộc rồi lại nhìn sang con chó trắng, lại nức nở tiếp.
Mặc dù đã từng tận mắt thấy Đại Hắc biến hình ngay trước mặt, nhưng bây giờ lại được chứng kiến một củ nhân sâm hóa thành em bé trắng hếu dễ thương, cảm giác vẫn vô cùng… kích thích.
Lâm Mộc chỉ liếc mắt đã nhận ra ngay chùm quả đỏ trên đầu nhân sâm đồng tử kia là loại gì.
Cậu đặt nguyên liệu trong tay xuống, bước đến bên cạnh nhân sâm đồng tử đang cuộn tròn rấm rứt:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play