Edit: Trúc Linh
Hai người phụ nữ tiến lại gần. Hạ Uyển Ương nhăn nhăn mũi, vừa liếc mắt nhìn đã thấy mặt mình xám xịt.
Thật sự là hai người này ăn mặc quá “táo bạo”. Một cô mặc váy liền không tay, một cô mặc váy vải blazy dài đến đầu gối khoe chân, tóc buộc hờ hững. Nhìn thế nào cũng không giống người đàng hoàng.
Hạ Uyển Ương cũng có nhiều váy blazy nhưng đều dài gần tới bắp chân, chỉ để lộ mắt cá chân. Kiểu váy như hai người phụ nữ kia thì chắc chắn không thể mua được, khả năng cao là tự may. Nhưng như thế không bị bắt sao? Thời buổi giờ mà ăn mặc hở hang quá đáng cũng có thể bị xem là “lưu manh” đấy!
Hạ Uyển Ương thu ánh mắt về, còn Trương Thời Dã thì chẳng thèm liếc lấy một cái, chỉ cầm vỏ gói bánh gạo nổ phe phẩy quạt mát cho Hạ Uyển Ương.
Lưu Tư Viễn thấy hai người phụ nữ ăn mặc hớ hênh đó bước vào thì mắt gần như lồi ra. Hà Hoa liếc một cái rồi quay lưng vào trong toa, nằm xuống. Cô ấy mặc kệ, không nhìn cho đỡ ngứa mắt, cũng không muốn thấy cái bộ mặt bẩn thỉu của Lưu Tư Viễn.
“Hai cô gái này, có cần tôi giúp gì không?” Lưu Tư Viễn hất tóc hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play