Edit: Hiền
Kiều Thục Vân bình ổn lại cảm xúc: “Bố mẹ, em hai, em dâu, cả nhà mọi người đột nhiên đến mà không báo trước, cơm nước tôi chuẩn bị không đủ. Trời cũng không còn sớm nữa, vì việc không thành nên hôm nay mọi người cứ về trước đi được không?"
Trương Đại Bưu run rẩy ngón tay chỉ vào Kiều Thục Vân: “Tôi là bố chồng cô, đi xa đến nhà cô mà cô không cho tôi miếng cơm nào sao? Được, được lắm, tôi sẽ ra ngoài kể cho mọi người nghe, xem mấy đứa con cháu bất hiếu như các người có bị người ta chửi rủa không!"
Mặt Trương Hòa Bình cũng khó coi, Hạ Uyển Ương cười ranh mãnh: "Thím Kiều, ông Trương nói đúng đó ạ. Thím không chuẩn bị nhiều đồ ăn không sao cả, cháu sẽ về chỗ thanh niên trí thức lấy. Cháu được phát nhiều lương thực thô đến nỗi không ăn hết, hôm nay cháu chỉ muốn ăn chút bánh ngô hay gì đó thôi ạ!"
Trương Hòa Thuận cũng nhận ra con ranh con này lắm mưu mẹo, hôm nay gia đình họ chắc chắn không chiếm được lợi lộc gì rồi: "Bố mẹ, về thôi. Vì nhà anh cả không muốn giữ chúng ta lại thì chúng ta ở lại cũng chỉ làm phiền người ta!"
Hạ Uyển Ương cười hì hì: "Chú này, sao chú lại chê nghèo ham giàu thế? Ăn ngon thì ở lại, ăn bánh ngô thì muốn đi. Chú đúng là người theo chủ nghĩa hưởng lạc, nói ra mới bị người ta chửi rủa đó!"
Tống Niệm Đệ và Trương Hòa Thuận mỗi người dìu một người già, giận dỗi đi ra ngoài. Trương Thời Phương đi đến bên cạnh Hạ Uyển Ương, anh ta dừng lại một chút rồi cũng đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT