Edit: Hiền
Bác sĩ dặn dò xong, Trương Thời Dã liền đi làm thủ tục xuất viện, lúc anh đi ra, Chu Túc đã lái máy kéo đợi sẵn ở ngoài.
Bỏ đồ lên xe, Trương Thời Dã lấy tấm đệm đã chuẩn bị sẵn ra rồi mới bế Hạ Uyển Ương lên xe. Thím Kiều đứng một bên nhìn mà ê răng, Hạ Uyển Ương nhìn sắc mặt của thím Kiều, cô lén nhéo vào eo anh một cái, nghiến răng nói: "Đủ rồi đấy, anh vừa phải thôi."
Trương Thời Dã ngơ ngác: “Sao vậy? Có phải đệm không đủ dày không?"
Hạ Uyển Ương đỡ trán: “Em đã khỏe rồi, không cần chăm sóc sát sao như thế nữa. Anh không biết xấu hổ, nhưng em xấu hổ!"
Trương Thời Dã lén nhìn mẹ mình một cái rồi lại ghé tai Hạ Uyển Ương nói: "Ngại à? Không sao đâu, mẹ anh sớm muộn gì cũng phải quen thôi, với lại anh có làm gì đâu!"
Hạ Uyển Ương không thèm để ý đến anh nữa, chẳng mấy chốc máy kéo đã đến điểm thanh niên trí thức, mọi người đều đã đi làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT