Edit: Trúc Linh
Sáng sớm hôm sau, từ nhà vệ sinh vọng ra một tiếng hét thất thanh như con heo bị chọc tiết: "Giết người rồi! Giết người rồi! Mọi người mau đến đây đi!"
Tối qua Hạ Uyển Ương làm hai chuyện lớn, giờ đang đánh cờ say sưa với Chu Công thì bị đánh thức, cơn bực dọc vì bị phá giấc ngủ trào lên: "Phiền chết đi được! Mới sáng ra đã không cho người ta ngủ rồi!" Cô dụi dụi mắt ngồi dậy, lúc này mới chợt nhớ ra Vương Tĩnh đang ở trong nhà vệ sinh, liền lè lưỡi một cách ngượng nghịu.
Cô tỉnh táo được mười giây sau đó giả vờ như không có chuyện gì, cũng chạy ra ngoài theo mọi người.
Người la là Từ Kiều Kiều, lúc này cô ta đang đứng giữa sân, mặt tái mét, run rẩy bần bật. Thấy mọi người chạy ra, cô ta như vớ được cọc, vội vàng chạy tới: "Trong nhà vệ sinh có một người đang nằm, hình như là Vương Tĩnh, cô ta nằm úp sấp trên đất, có vẻ là không còn thở nữa!"
Cố Tu Viễn, Trịnh Vũ và mấy người gan dạ hơn tiến vào nhà vệ sinh, lát sau mấy người khiêng Vương Tĩnh ra.
Mặt và người Vương Tĩnh dính đầy máu, còn lẫn lộn với thứ chất lỏng màu vàng không rõ, bốc mùi hôi thối nồng nặc. Nếu không phải ngực cô ta vẫn còn phập phồng, thì trông hệt như đã chết rồi ý!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play