Edit: Trúc Linh
Thím Kiều che chắn cho Hạ Uyển Ương rồi mắng xối xả vào mặt Tiền Quế Lan: "Tiền Quế Lan, bà vất mặt mũi đi rồi đấy! Một cô bé thôi mà bà cũng tìm cách ăn vạ cho được. Thanh niên trí thức Hạ giúp nói mấy câu mà bà đã đẩy người ta muốn ngã. Bà ỷ con trai bà đi lính hai năm nên ghê gớm lắm hả? Thằng hai nhà tôi đi lính bảy năm đây mà tôi đã nói gì chưa?"
Hạ Uyển Ương đứng phía sau thò cái đầu xù ra tiếp tục tố cáo: "Thím Kiều ơi, lúc trên tàu hỏa thím Tiền cứ luôn miệng la lối con trai bà ta là quân nhân, bà ta là người nhà quân nhân, nói to lắm. Giọng bà ta lớn đến nỗi đừng nói cô bé kia, ngay cả cháu cũng bị bà ta dọa cho tim đập thình thịch luôn nè!"
Trương Thời Dã thật sự không nhịn được nữa, "phụt" một tiếng bật cười. Thím Kiều dùng ánh mắt hỏi anh: "Con cười cái gì?"
Trương Thời Dã nắm chặt tay ho khan hai tiếng: "Không có gì, con chỉ là nhớ đến chuyện buồn cười nên cười thôi."
Tiền Quế Lan: "..."
Hạ Uyển Ương: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play