Gần đây, trong Tây phủ, Thắng nhị nãi nãi đang có một chuyện phiền muộn.
Mấy tháng trước, nàng ta đã đầu tư một khoản lớn vào cửa tiệm mứt trái cây… không may, cửa tiệm ấy đã sập tiệm! 
Điều càng đáng tiếc hơn là… đây không phải lần đầu tiên nàng ta đầu tư thất bại. Hai năm trước là tiệm vải, ba năm trước là tiệm đồ cổ, trên thương trường, Nhị nãi nãi đúng là thất bại nối tiếp thất bại, càng đánh càng thua.
“Nàng đúng là một con heo ngu, đầu óc hoàn toàn không có chút thiên phú buôn bán nào cả.” Trong phòng, Lang Thế Thắng vừa ngâm chân vừa mắng thê tử không chút khách sáo: “Ta thấy nàng nên yên phận một chút đi, bằng không sản nghiệp trong nhà sớm muộn gì cũng bị nàng phá sạch!”
“Nhà còn sản nghiệp gì nữa? Buồn cười thật đấy!” Thắng nhị nãi nãi xưa nay mồm mép lanh lẹ, nghe trượng phu nói chuyện chua cay như vậy thì lập tức phản pháo: “Năm xưa vì chuyện của cha chồng, bao nhiêu gia sản trong nhà gần như tiêu tán hết cả rồi! Cái Tây phủ to như vậy, nhìn bên ngoài thì hào nhoáng chứ bên trong đã cạn sạch bạc từ lâu. Đã vậy, nào là đệ đệ muội muội, cháu trai cháu gái đầy nhà, hừ… ta thấy cả nhà sớm muộn cũng phải ra đường húp gió Tây Bắc thôi!”
Tiền đầu tư làm ăn của nàng ta đều lấy từ của hồi môn, vì vậy giọng điệu nàng ta lúc này cũng cực kỳ cứng rắn.
“Bao nhiêu năm nay ta bôn ba vất vả là vì ai hả? Còn chẳng phải do cái đồ vô dụng như chàng không có chí tiến thủ, làm văn thiếp sĩ không ra gì mấy năm trời, mỗi tháng chỉ có chút bổng lộc, đủ làm cái gì? Ta mà không xoay xở thì biết trông chờ vào đâu? Ngồi chờ chết à?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play