Chúc Tinh Hòa luống cuống mặc đồ ngủ, chạy bước chậm ra mở cửa, sau đó hỏi anh với vẻ hơi ngạc nhiên: "Lý, Lý tiên sinh, sao anh lại đến đây?"
Động tác mở cửa mang theo một luồng gió nhẹ, vẻ đẹp tươi tắn yêu kiều thoạt tiên đập vào mắt, kế đó là hương thơm ngào ngạt phả vào mặt. Trong đầu Lý Như Thâm chợt hiện lên một thành ngữ mang đầy sắc màu quyến rũ – hoạt sắc sinh hương.
Người trước mắt rõ ràng vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt sũng, vài lọn tóc mái hơi rối bù rủ xuống trán, gần như che khuất cả đôi mày và cặp mắt diễm lệ.
Đôi mắt đen láy phân minh ấy vừa ẩm ướt lại trong veo, vừa ngây thơ lại vô tội. Lý Như Thâm không biết nên dùng từ "ánh mắt cún con" hay "ánh mắt nai con" để hình dung thì phù hợp hơn, anh chưa bao giờ bí từ đến thế này, cứ như một tên ngốc đầu óc trống rỗng.
Một lần nữa, Chúc Tinh Hòa lại cảm nhận được sự xâm chiếm từ ánh mắt tưởng chừng như phẳng lặng của Lý Như Thâm, cứ như... Lý Như Thâm đang trắng trợn soi mói cậu bằng ánh mắt, lột trần cậu từng lớp một như bóc vỏ hành tây. Nhưng kỳ quái ở chỗ là, cậu chẳng hề thấy bị xúc phạm, chỉ hơi căng thẳng, thậm chí... thậm chí còn có một chút mong chờ thầm kín.
Rõ ràng ấn tượng ban đầu của cậu về Lý Như Thâm là một kiểu trai thành thị lạnh lùng theo trường phái cấm dục, ấy vậy mà chẳng hiểu sao cậu lại luôn cảm nhận được sức hút giới tính căng tràn từ anh. Lẽ nào dạo này cậu đói khát quá rồi? Hay là cậu suy diễn quá đà?
Lý Như Thâm giơ chiếc túi mua sắm trong tay lên: "Tôi đến đưa cho cậu chút đồ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT