“Lôi Lâm tiên sinh! Cha của tôi là một vị lãnh chúa nhân từ, anh minh! Nếu để lãnh địa cùng tước vị rơi vào tay hai người chú kia, con dân trong lãnh địa nhất định sẽ gặp phải kiếp nạn, mong ngài nhất định phải cứu bọn họ...” 
Giản Ny quỳ trên mặt đất cầu xin, thể hiện ra một cô gái thuần khiết thiện lương vô tội bị hại vô cùng nhuần nhuyễn, Duy Lâm đứng một bên đã nắm chặt bàn nắm, nhìn thấy Lôi Lâm lắc đầu.
Hắn tự nhiên rõ ràng, trong tầng lớp quý tộc kia, người có thể lớn lên trong giới này thì dù là người thuần khiết thế nào đều sẽ xa đọa.
Đồng thời, đấu tranh quyền lực trên thế giới này, nào có một phương tuyệt đối chính xác hay sai lầm chứ?
Chẳng qua, ở bề ngoài, Lôi Lâm vẫn dùng vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ: “Lão Hầu tước đại nhân công chính và nhân từ khiến tôi cực kỳ khâm phục, đối với việc này, tôi sẽ việc nghĩa chẳng từ! Duy Lâm! ! !” 
“Ế? Vâng! ! !” Duy Lâm đột nhiên có cảm giác phiền phức lại cuốn lên trên người, đây là trực giác sau khi hắn bị Lôi Lâm hãm hại nhiều lần nuôi thành.
Quả nhiên, Lôi Lâm trực tiếp ra lệnh: “Cậu đi theo Giản Ny tiểu thư, lần thứ hai tiến vào cánh đồng hoang vu Ô Đề, đến khi lấy được máu rồng búp hoa mới thôi!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play