Xoay người nói với Lâm Lôi: “Xin lỗi, để cậu đợi lâu, chúng ta đi thôi!” 
Lâm Lôi nhún nhún vai, không nhìn vị công chúa mất nước kia nữa, cùng Khắc Lý sóng vai đi ra cửa hàng này.
“Ta còn tưởng rằng ngài sẽ khăng khăng muốn mua đấy, không nghĩ tới. . .” Lâm Lôi hơi kinh ngạc, đối với tính háo sắc và xa xỉ của Khắc Lý, hắn đã lĩnh hội qua, không tin đối phương dễ nổi giận như thế.
“Cậu không biết. . .” Khắc Lý nháy mắt, trên mặt lộ ra một nụ cười xấu xa và vẻ mặt đầy khôn khéo.
“Giá cả này quá đắt, chỉ cần không phải phù thủy có nhu cầu bức thiết, đều tuyệt đối sẽ không cân nhắc.” Ông lão bắt đầu phân tích cho Lâm Lôi.
Phù thủy chính thức bọn hắn đều có nhu cầu bức thiết đối với tài nguyên, nếu Khắc Lý không phải đã vô vọng lên cấp, chỉ một lòng về hưu dưỡng lão, lại là kẻ cực kỳ háo sắc thì sẽ không có hứng thú gì đối với loại nô lệ này.
“Mà ta cùng mấy phù thủy trong Bất Dạ Thành này đều có mấy phần giao tình, chỉ cần báo cho bọn họ một tiếng, thì sẽ không đi ra giành với ta!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play