Tờ giấy màu vàng nhạt lúc này cũng bị lịch sử nhuộm dần, không chỉ rất nhiều chữ viết đã mơ hồ không rõ, trang sách còn dính liền vào nhau, dưới chân mấy tờ còn có vết tích ăn mòn rõ ràng.
Kiểu chữ viết trên đây cũng là một loại văn tự cổ đại, chữ viết vặn vặn vẹo vẹo, so với một đứa nhỏ ba tuổi còn không bằng.
Khi Hạ Uy Nhĩ đi nhà trẻ đã có tư cách khinh bỉ người viết, nhờ phúc từ cha mình là tiến sĩ lịch sử học, từ nhỏ hắn đã có hiểu biết về với các loại cổ đại văn tự, đặc biệt loại văn tự này, là nội dung mà cha hắn đã từng rất để ý truyền thụ.
“Ở kỷ nguyên thượng cổ, thế giới là một bóng ma u ám, một ngày nào đó, bóng ma này nổ tung, hình thành một đại lục ngôi sao, qua lại trên dòng sông Tát Lạp Nhĩ, một tồn tại tên là Vạn Xà chúa tể từ trong sông đi ra, vị này có khuôn đẹp nhất trên thế giới...”
Hạ Uy Nhĩ đọc phần nội dụng còn có thể nhìn rõ.
“Đây rõ ràng chính là một chuyện xưa thần thoại...”
Nhớ tới khi còn bé, coi tác phẩm vĩ đại này xem như truyện cổ tích, từng làm bạn với mình thời ấu thơ thng ngày, trên mặt thiếu niên Hạ Uy Nhĩ không khỏi lộ ra một nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT