Bởi vì kỹ thuật nguyên thủy cùng lạc hậu, ngay cả trình tự loại bỏ đều không hoàn toàn tiến hành , khiến chất lỏng bên trong có chút vẩn đục, Bá Đạt Khắc đương nhiên xem thường.
Nhưng đối với thổ địa phổ thông ở đây thì rượu này chính là một loại mỹ thực ghê gớm.
Ngay cả Hầu Tái Nhân đều là như vậy, nhưng khiến Lôi Lâm hơi kinh ngạc là mỗi người trong thôn xóm, ngoại trừ trẻ con trong tã lót ra thì tất cả đều được phân chia một chén, các đại nhân cẩn thận mà uống, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn
“Phân phối bình quân thị tộc?” 
Lôi Lâm âm thầm lắc lắc đầu, lại nhìn trên bàn một chút.
Hầu Tái Nhân vì khoản đãi hai người bọn hắn, xem ra đã móc tim móc phổi, bán huyết bán thận, đồ ăn trên bàn ăn có thể nói là vô cùng phong phú, điểm tâm là một loại trái cây màu tím có vị ngọt, món chính là bánh dùng tinh bột làm thành, chiên hơi vàng óng ánh, thậm chí, ngay cả con chuột lông cứng mà Gia Bách Đa Lợi mới săn được ngày hôm nay cũng được bưng lên trên bàn.
Mùi thơm từ lượng lớn đồ ăn tỏa ra khiến các tộc nhân khác không khỏi cắn chặt hàm răng, mới có thể nỗ lực duy trì được dáng vẻ của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play