“Tao đã hoàn thành ước định, thả mày từ trong bóng trói hồn ra, kế tiếp làm thế nào, thì hoàn toàn không thuộc phạm vi khế ước nữa!” 

Lôi Lâm lạnh nhạt nói.

Đây chỉ là một trò chơi chữ rất đơn giản, các phù thủy đều là người sáng suốt, sẽ không dễ dàng bị lừa gạt.

Nhưng La Mạn lại khác, lão đã chết thật lâu, linh hồn hóa thành ác linh, trí lực đương nhiên sẽ không thể so sánh với người bình thường.

Hơn nữa, Lôi Lâm trong phòng thí nghiệm vẫn luôn dùng các loại thủ đoạn để tiêu trừ trí tuệ La Mạn, lại để cho lão biến càng thêm hồ đồ, dễ dàng tra khảo được tin tức chân thật.

Quả nhiên, mặc dù hôm nay đứng trước nguy cơ sống còn nên La Mạn đột nhiên tỉnh táo được trong thời gian ngắn ngủi, nhưng vẫn bị Lôi Lâm lợi dụng, để Lôi Lâm nhận được tin tức quan trọng về phương pháp minh tưởng.

“Linh hồn một học đồ cấp ba, cho dù là tao lúc này cũng rất khó tới tay, sao có thể thật sự để cho mày rời đi?” 

Lôi Lâm không để ý tới lời La Mạn chửi bới, đặt thập tự giá màu bạc ở trung tâm phù văn phép thuật, bắt đầu hoàn thành một bước cuối cùng luyện chế Đọa Tinh Chi Trụy.

Đọa Tinh Chi Trụy này là do Lôi Lâm dựa vào thong tin lấy được từ Loa Yên giáo thư tàn trang, trải qua Chip phân tích, lại phối hợp với bút ký tinh luyện kim thuật của La Mạn, mới giúp Lôi Lâm suy đoán ra phương pháp luyện chế hoàn chỉnh.

Phần lớn thời gian cùng tinh lực của Lôi Lâm sau khi tấn chức học đồ cấp ba đều bị hắn dùng để vùi đầu vào chế tác vật phẩm ma hóa cấp thấp này.

Sau khi Lôi Lâm tốn rất nhiều ma thạch cùng tài liệu, rốt cục Đọa Tinh Chi Trụy đã hoàn thành đại bộ phận, chỉ còn lại có trình tự cuối cùng —— khải linh! ! !

Căn cứ vào Lôi Lâm phán đoán và Chip suy tính, trình tự khải linh cho Đọa Tinh Chi Trụy đã dính đến linh hồn, lúc đó hắn còn chưa thể giải quyết đươc.

Nhưng Lôi Lâm lập tức nhờ thành chủ thành Cực Dạ- Kiệt Khắc Tốn Tử tước đưa tới số lượng lớn nhân loại còn sống, làm tư liệu sống thí nghiệm linh thể.

Lại trải qua nhiều năm nghiên cứu, Lôi Lâm đã có thể khẳng định nói ở phương diện nghiên cứu linh thể, hắn tuyệt đối là học đồ đệ nhất ở Hắc Cốt Lâm, thậm chí càng vượt xa rất nhiều Phù Thủy chính thức.

Đã có nhiều kinh nghiệm như vậy, trình tự khải linh đã không làm khó được Lôi Lâm.

Chỉ là liên quan tới cách điều chế một trong hai tấm thượng cổ dược tề lấy được từ Quả Pháp Đặc đạo sư —— Maria nước mắt, Lôi Lâm vẫn không có biện pháp đối với nó.

Lôi Lâm suy đoán, tờ ghi cách điều chế này rất có thể là các phù thủy chính thức sử dụng dược tề, học đồ không thể liên quan đến.

“Trình tự khải linh cần linh thể cũng không phải càng mạnh càng tốt, dựa vào Chip mô phỏng thí nghiệm, vả cả tính toán của mình, một linh thể cấp bậc học đồ cấp ba là thích hợp nhất đấy…” 

Lôi Lâm nhìn ác linh La Mạn vẫn đang không ngừng giãy dụa chửi bới trong vầng sáng.

“Trải qua lâu như vậy, mình cố ý duy trì cường độ linh hồn của La Mạn ở tình trạng vừa vặn tương xứng với tài liệu trong Đọa Tinh Chi Trụy, chỉ cần mình có thể hoàn thành khải linh, sẽ nhất định có được vật phẩm ma hóa hoàn mỹ nhất!” 

Đây là át chủ bài mà Lôi Lâm chuẩn bị vì chính mình trong trận huyết đấu.

Một kiện vật phẩm ma hóa cấp thấp, cũng không vượt khỏi giới hạn Phù Thủy chính thức, nhưng đối với học đồ mà nói, muốn phá hủy khả năng phòng ngự của vật phẩm ma hóa này, hoàn toàn là một chuyện không thể nào làm được.

Chỉ cần Lôi Lâm có được sợi dây chuyền này, độ an toàn trong khi huyết đấu sẽ phi được bảo đảm.

“Thả tao ra! ! ! Mày đã đồng ý là thả tao đấy! ! ! !” 

La Mạn bị vây trong chú văn phép thuật, còn đang không ngừng gọi.

Đến lúc cuối cùng, La Mạn đã tuyệt vọng ác linh lại chuyển thành thâm trầm nguyền rủa: “Đồ ti tiện, tao nguyền rủa mày… ...” 

“Quá phí lời!” Lôi Lâm nhướng mày, rót một lọ chất lỏng màu bạc trực tiếp vào mặt ngoài Đọa Tinh Chi Trụy.

Cờ-rắc! ! !

Một làn khói trắng từ vòng cổ màu bạc bắt đầu bay lên, sương trắng ở giữa không trung trực tiếp hóa thành một miệng rộng mọc đầy răng nanh, trực tiếp cắn tới La Mạn.

Răng rắc! ! !

La Mạn trực tiếp bị miệng rộng cắn chặt, miệng rộng dữ tợn mở ra hợp lại, dường như vẫn còn dư vị.

Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào miệng rộng, nhìn thấy sau khi La Mạn đã hoàn toàn bị cắn nuốt, hắn bắt đầu ngâm xướng một đoạn chú ngữ.

Khi chú văn thanh âm không ngừng quanh quẩn chung quanh, phù văn trận pháp mà Lôi Lâm vẽ trên bàn thí nghiệm bắt đầu không ngừng co rút lại, ngưng tụ về trung tâm, cuối cùng chuyển dời toàn bộ đến Đọa Tinh Chi Trụy.

Khi chú văn ký hiệu không ngừng hội tụ, hoa văn trên thập tự giá màu bạc cũng càng thêm rậm rạp, hiện ra vẻ sáng bóng, tản ra sắc thái thần bí.

“Phong ấn! ! !” 

Lôi Lâm gắt gao nhìn chằm chằm vào thập tự giá, khi toàn bộ phù văn bị Đọa Tinh Chi Trụy màu bạc thu vào, rồi lại chỉ tới miệng rộng màu trắng giữa không trung.

Phốc! ! ! Tiếng động giống như bọt xà phòng chọc rách vang lên.

Miệng rộng màu trắng trực tiếp tán loạn, một tia khói màu trắng không ngừng toát ra, chính giữa lại có rất nhiều tia khói màu đen, không ngừng rơi vào thập tự giá màu bạc.

“Dựa vào danh tiếng Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ, Đọa Tinh Chi Trụy! Sáng lên đi! ! !” 

Vẻ mặt Lôi Lâm thận trọng, cắn nát ngón tay, nhỏ một giọt máu màu đỏ vào Đọa Tinh Chi Trụy.

Đá quý màu đỏ ở giữa thập tự giá lập loè, trực tiếp hút lấy giọt máu của Lôi Lâm.

Ầm! ! ! Trong Đọa Tinh Chi Trụy tràn ra một lực hút cường đại, làn khói biến thành một vòng xoáy bên ngoài thập tự giá, trực tiếp hút tất cả khói trắng trong phòng vào.

Sương mù nồng nặc bọc thập tự giá màu bạc ở bên trong, lơ lửng ở giữa không trung, biến thành một quả cầu ánh sáng trắng đen xen kẽ. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play