Với danh tiếng của Lôi Lâm ở chỗ này, sau khi những quý tộc kia khi nhìn rõ ý đồ thực sự của hắn rồi nói một tràng lời khách khí, sau đó giống như bị lửa thiêu mông mà rời đi. 
Rất nhanh, trong lều vải lập tức biến thành vẻ trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, chỉ có mấy bóng người lựa chọn lưu lại, trong đó còn có người quen cũ của Lôi Lâm.
“An Đức Lỗ nam tước! Không ngờ ngài lại đưa ra lựa chọn như vậy!” 
Lôi Lâm nhìn quý tộc trung niên phía trước không ngừng cầm khăn tay tơ lụa lau mặt, bình tĩnh nói.
“Lần này thế tiến công của thú nhân phi thường hung mãnh, đồng thời, cho dù là thú hóa nhân cũng không dễ đối phó như vậy, mà lương thực dự trữ trong lãnh địa của ta đã không đủ để vượt qua mùa đông năm nay...” 
An Đức Lỗ nam tước cười khổ: “Nhưng ta có một thỉnh cầu nhỏ... Khi đi ngang qua lãnh địa của ta, có thể để ta mang theo một phần người nhà hay không...” 
“Chỉ cần số lượng người hạn chế trong vòng 100 người, đồng thời tự mang lương khô!” Lôi Lâm gật gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play