Bé gái cực kỳ nhanh tay nhận lấy: “Ai biết được? Hình như là vì một cây quyền trượng, hoặc là bảo thạch gì đấy…” 

” Thế ah!” Lôi Lâm gật gật đầu, biểu thị mình đã không còn vấn đề rồi.

“Người tuổi trẻ, chúc anh thuận lợi trong hẻm núi này!” Bé gái phất phất tay, vỗ vỗ dê rừng, dê rừng tung bốn vó, rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.

“Chúng ta cũng vào đi thôi!” Lôi Lâm nói với Qua Lâm đứng sau lưng.

Lần này hắn tới hẻm núi, thời gian rất gấp, mấy hạng thí nghiệm đều tiến hành đến tình trạng mấu chốt, cách điều chế dược tề Úy Lam mới đã suy luận được không sai biệt lắm.

Chỉ tiếc lúc trước hắn mua sắm một ít tài liệu phù thủy đã hao hết, mới không thể không lần nữa đi ra ngoài.

“Rất nhanh! Chỉ cần mua đủ một ít tài liệu phụ trợ, mình có thể bắt đầu nếm thử luyện chế dược tề Úy Lam, tinh thần lực một mực tăng lên quá chậm cũng có thể tăng lên trên phạm vi lớn!” Trong mắt Lôi Lâm dường như bốc cháy lên cả ngọn lửa.

Dọc theo đường nhỏ, Lôi Lâm dần đi sâu vào trong hẻm núi, cửa hàng ở điểm giao dịch này đều mở trong thạch động ở chung quanh vách đá, nhìn tương tự như hang động của người nguyên thủy.

Lôi Lâm đi vào một nhà hiệu thuốc tên là ” Ống nghiệm Sói Nhĩ Phu”, trong huyệt động rất tối, chỉ có mấy khối đá tản ra ánh sang màu xanh.

Khối đá màu xanh lá chiếu rọi khiến cả hang động vị một tầng hào quang màu xanh lục bao phủ, nhìn rất thảm đạm.

“Khà khà khà! Muốn mua gì?” Tiếng cười vang lên.

Phía sau quầy có một lão đầu lùn mặc áo bào xám, trên mặt đầy nếp nhăn, hói đầu, hàm răng gần như đã rơi sạch.

“Tôi cần tua lá, trái cây thủy tinh, hạt giống long nhãn bồ đào, mỗi loại cho tôi tiêu chuẩn hai mươi phần!” 

Lôi Lâm chậm rãi nói.

“Ồ!” Lão đầu lùn đứng ở trên mặt đất không nhúc nhích, “Những thứ này đều là tài liệu dược tề, giá cả xa xỉ đây! Cậu là Dược tề sư sao?” 

“Việc này hình như không có quan hệ gì cùng các hạ!” Lôi Lâm nhướng mày, thái độ của lão đầu này khiến hắn có chút khó chịu.

“Người trẻ tuổi! Chẳng lẽ không ai dạy cậu khi đối đãi với lão giả thì phải lễ phép sao?” Lão đầu lùn khẽ mỉm cười, trong mắt dường như có một vòng xoáy, đang không ngừng chuyển động.

“Cảnh cáo! Cảnh cáo! Trên người mục tiêu xuất hiện lực trường pháp thuật chấn động!” Chip lên tiếng nhắc nhở.

Qua Lâm sau lưng Lôi Lâm không rên một tiếng, trực tiếp ngã xuống.

“Đáng chết!” Lôi Lâm thầm mắng, một số học đồ phù thủy thậm chí Phù Thủy chính thức, bởi vì tiến giai thất bại bị thương, hoặc là thí nghiệm ô nhiễm, đều trở nên tinh thần hơi không bình thường, thường xuyên làm ra một số hành động điên cuồng, rất rõ ràng, hắn đã đụng phải một người.

Căn cứ vào Chip dò xét, lão đầu lùn đối diện là cấp 2 học đồ, nhưng lực lượng tinh thần hơn xa Lôi Lâm.

Pháp lực trong cơ thể Lôi Lâm khẽ động, để hắn thoát khỏi ảnh hưởng từ pháp thuật của lão đầu “Mị hoặc pháp thuật? Không quá giống! Hẳn là pháp thuật bị động nào đó! Đã như vậy!” 

Lôi Lâm vung tay áo một cái, một ống nghiệm dược tề màu đỏ rực đến tay, trên người đều tản ra cảm giác nguy hiểm.

“Ha ha ha… Chính là như vậy! Chính là như vậy! Tử vong mỹ lệ, đánh đến nơi rồi!” Lão đầu điên cuồng cười, khua tay múa chân.

“Người này đã hoàn toàn điên rồi!” Lôi Lâm tùy thời chuẩn bị ném dược tề bạo liệt ra ngoài, hơn nữa tìm kiếm đường lui.

Hắn cũng không muốn vô cớ chiến đấu cùng một người điên, hơn nữa thắng còn không có bất kỳ chỗ tốt.

“Đã đủ rồi! Sói Nhĩ Phu ” Khi lão đầu lùn đang chuẩn bị đánh ra pháp thuật, một giọng nói truyền vào, là Khán Thủ giả, là bé gái cưỡi dê rừng kia.

“Mã Lệ Tô! Tao chịu mày đủ rồi!” Lão đầu lớn tiếng gầm thét, đọc chú ngữ, trên tay bắn ra khói màu đen, biến thành một viên bi đen cực lớn.

Giá thuốc chung quanh bị sóng năng lượng bị bi đen làm cho lung lay sắp đổ.

“Đáng chết! Sói Nhĩ Phu đã phát điên rồi! Có ai đến giúp ta một tay!” Thanh âm của bé gái lại truyền đến, có chút hổn hển.

“Phất Tư!” “Âu Khắc!” 

Hai chú ngữ pháp thuật quá ngắn truyền đến, lại khiến Lôi Lâm hơi sững sờ, “Đều là học đồ cấp ba! Nghe nói học đồ cấp ba chẳng những lực lượng tinh thần đầy đủ chống đỡ nhiều pháp thuật cấp 0, còn nắm giữ kỹ xảo thi pháp ngắn gọn, có thể giảm chú ngữ pháp thuật thành mấy âm tiết, sinh ra hiệu quả như thuấn phát!” 

Sau khi hai âm tiết kết thúc, trong sơn động đột nhiên xuất hiện rất nhiều dây leo lục sắc, dây leo cực lớn đem trói toàn bộ tay chân Sói Nhĩ Phu lại.

Sói Nhĩ Phu gào thét liên tục, muốn vung khói bóng màu đen trên tay ra.

Đúng lúc này, một mũi tên màu đỏ như vạch phá không gian bình thường tiến đến, bắn thẳng tắp vào trung tâm khói bóng.

Phốc! Trong không khí phát ra tiếng vang rất nhỏ, khói khí màu đen cùng mũi tên màu đỏ không ngừng triệt tiêu, sau đó toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.

“Chính năng lượng trung hoà mũi tên!” Lôi Lâm đồng tử có chút co rụt lại: ” Học đồ cấp ba bên ngoài ra tay, dù là trình độ nắm chắc chiến đấu hay lý giải pháp thuật, đều hơn ta vô cùng xa!” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play