Sáng sớm hôm sau, Lôi Lâm được nhân viên phục vụ dẫn tới chợ thuê trong thành La Lan thuê thị trường.
Chợ thuê này nằm ngay bên cạnh phủ thành chủ, bởi vậy trị an rất tốt, ít nhất Lôi Lâm không nhìn thấy chuyện ẩu đả gì.
Trên đường đi cũng không có ít người nhìn Lôi Lâm, đặc biệt cảm thấy rất hứng thú đối với An Na phía sau hắn, dù sao An Na cũng là mỹ nữ xuất sắc, ăn mặc như thế lại càng xinh đẹp hơn, cũng may bọn hắn có chút kiêng kị đối với Qua Lâm mặc thiết giáp nên mới không gây ra chuyện gì.
“Đại nhân! Nơi này chính là chợ thuê của thành La Lan chúng ta, ngài cần có nhân thủ cũng có thể tìm được ở chỗ này, hơn nữa cũng có thể tuyên bố một ít nhiệm vụ…” Nhân viên tạp vụ đứng một bên giới thiệu cho Lôi Lâm.
Về phần Phất Lôi, Lôi Lâm để cho hắn ở lại trong lữ điếm, trông coi xe ngựa và hành lý của đám người.
Mặc dù ma thạch và tài liệu quan trọng Lôi Lâm đều mang theo trên người, nhưng một ít kim tệ và vật dụng nếu mất đi cũng khá phiền toái.
Lôi Lâm đánh giá phiên chợ thuê trước mắt.
Lọt vào trong tầm mắt chính là một quảng trường rộng lớn, bên trong có người chăn ngựa tốp năm tốp ba tụ lại hoặc là lính đánh thuê ngồi xổm trên mặt đất, cùng đợi cố chủ thuê.
Lôi Lâm biết ở đây nhất định vẫn còn chợ nô lệ, nhưng không có khả năng quang minh chính đại bày ra, dù sao ngay cả phiên chợ Phù Thủy đều phải lén lút tiến hành.
Chẳng qua trong kế hoạch của Lôi Lâm, tuyển nhận ở chỗ này chỉ là một số người làm việc bên ngoài, có thể hạ thấp yêu cầu một chút.
“Vị đại nhân trẻ tuổi này, xin hỏi có việc gì có thể cống hiến sức lực sao?” Khi Lôi Lâm đi vào chợ, đám thương nhân cùng xông tới, bọn hắn rõ ràng bị quần áo đẹp đẽ và trang sức quý giá trên người Lôi Lâm làm cho hoa mắt, vội cao giọng chào hàng của mình.
“Tôi cần một đội lính đánh thuê, hộ tống tôi tiến về trước thành Cực Dạ, cũng ở đó bảo vệ sản nghiệp của tôi, thời gian tối thiểu là hai năm!” Lôi Lâm nhìn đám thương nhân, đưa ra yêu cầu của mình.
Sau khi Lôi Lâm đến đại lục này, mới phát hiện trong tiểu thuyết kiếp trước viết về công hội Dong Binh hay hiệp hội Đạo Tặc đều là trò đùa.
Trừ một số thành phố lớn là Lôi Lâm chưa đi qua thì khó mà kết luận được, ở thành La Lan hoặc là một số thành thị càng nhỏ, căn bản cũng không có công hội gì.
Tất cả những nhiệm vụ như thuê làm việc hay ám sát, hoặc là việc khác, đều bị các quán bar ở địa phương hoặc là thương nhân nhận thầu, địa điểm cũng thiên kì bách quái.
“Dù sao phải cân nhắc thành phẩm, nếu như ngay cả thu nhập cũng không đủ duy trì công hội thì cũng sẽ không có kẻ ngu nào nguyện ý ném kim tệ vào trong nước!”
“Vậy xin hỏi, ngài có yêu cầu gì đối với số lượng hộ vệ vàvà thực lực của họ?” Một cái đầu bóng loáng, trên mặt đầy dầu mỡ dùng một tay gạt một người gầy gạt bên cạnh ra, lớn tiếng hỏi.
“Số lượng sao? Tầm mười đến mười lăm người! Thực lực chỉ cần tiêu chuẩn hộ vệ bình thường là có thể, yêu cầu duy nhất chính là trung thành và danh dự! Bởi vì nhiệm vụ kéo dài tới hai năm trở lên, cho nên tôi sẽ ký khế ước chính thức, hơn nữa mỗi tháng cũng có thể trả một số tiền lương!”
Lôi Lâm lạnh nhạt nói.
“Nếu là như vậy thì ở chỗ tôi vừa vặn có một dong binh đoàn phù hợp với tiêu chuẩn của ngài!” Thương nhân đầu trọc lộ ra vui vẻ.
” Dong binh đoàn La Lan Chi Ưng vừa mới nghỉ ngơi xong, hơn nữa bọn họ đều là người ở La Lan, ở phương diện danh dự hoàn toàn được bảo đảm!” Thương nhân đầu trọc giới thiệu.
Lôi Lâm chú ý tới việc khi đầu trọc nói đến dong binh đoàn La Lan Chi Ưng này, đám người chung quanh đều yên tĩnh, còn có mấy người lộ ra vẻ ngưỡng mộ, bội phục, xem ra đội La Lan Chi Ưng kia ở nơi này có danh dự rất cao.
“Tốt lắm! Dẫn tôi đi gặp xem, sau đó tiền thuê cho ông sẽ không ít đâu!” Lôi Lâm nói.
“Mời đi theo tôi!” Thương nhân đầu trọc đi trước dẫn đường, mang theo mấy người Lôi Lâm đi khỏi chợ.
Nhân viên tạp vụ của khách sạn sau khi nhận được kim tệ thì đã sớm rời đi rồi, An Na và Qua Lâm theo thật sát sau lưng Lôi Lâm, một nhóm bốn người một đường đi tới, đi chừng nửa giờ mới tới nội thành phía nam.
Đến nơi này, phong cách kiến trúc chung quanh dần sinh ra biến hóa, nếu như nói trong thành là lấy phủ thành chủ làm cơ sở, kiến trúc cực kỳ uy nghiêm và trang trọng thì vùng phòng ốc ở phía nam thành chính là vẻ lộng lẫy, phong cách khác nhau, rất có cảm giác một thị trấn nhỏ.
“Ở đây hẳn là khu tụ tập của dân tự do trong thành thị!” Lôi Lâm nhìn mặt đất trải đầy đá vụn, và cả bồn hoa nhỏ cùng ghế đá ven đường rồi mới lên tiếng.
“Ánh mắt đại nhân thật tốt, ở chỗ này, đại bộ phận đều là tiểu thương nhân cùng dân tự do trong thành La Lan, đoàn trưởng dong binh đoàn La Lan Chi Ưng cũng ở chỗ này!”
“Không mang bọn ta đi sân huấn luyện dong binh đoàn sao?” Qua Lâm đứng bên đột nhiên hỏi.
” Đại nhân tôn kính! La Lan Chi Ưng chỉ là dong binh đoàn nhỏ, số lượng người cho tới bây giờ chưa từng vượt qua 30 người, danh khí cũng chỉ lan truyền trong thành La Lan, chỉ là một liên minh rời rạc do đoàn trưởng khởi xướng, chỉ chi phí thuê sân bãi đã có thể ngốn hết thù lao một lần hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của bọn hắn, ai nguyện ý làm như thế chứ?” Đầu trọc cười khổ nói.
“Bình thường, thành viên trong đội ngũ đều từng người làm chuyện của mình, chỉ khi nhận được nhiệm vụ thì bọn hắn mới tụ tập!” Nói đến đây, đầu trọc đột nhiên nhìn Lôi Lâm, cười bồi nói: “Tuy số lượng người trong La Lan Chi Ưng tương đối ít, nhưng phần lớn đều là lão Binh xuất ngũ, hơn nữa đoàn trưởng còn từng đảm nhiệm chức trung đội trưởng trong quân đội, thực lực cũng không tệ.