Hơi ấm trên gương mặt Giang Thời tức thì đóng băng.
Hoắc Tịch là một người có tướng mạo vô cùng ngông cuồng, mái tóc hơi dài và xoăn nhẹ, làn da trắng nhợt nhưng đôi môi lại đỏ thắm. Gã sở hữu một đôi mắt đào hoa đa tình, những lúc chưa nổi điên thì nhìn ai cũng đong đầy thâm tình. Từng cử chỉ, từng hành động của gã đều toát lên vẻ phóng đãng và đa tình không hề tương xứng với một thị trấn nhỏ, khiến cho những người xung quanh không ngừng ngoái nhìn.
Gã dường như chẳng hề bận tâm đến những ánh nhìn đó, cứ thế xuyên qua đám đông và tiến thẳng đến trước mặt Giang Thời.
Hoắc Tịch nghiêng đầu, viên đá obsidian trên tai phải của gã lóe lên một cách lặng lẽ: “Giang Thời, tôi đã nói rồi, chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi. Thấy chưa, tôi đâu có lừa cậu, phải không?"
Trình Dã giữ chặt lấy vai Giang Thời, bước lên một bước chắn trước mặt cậu, đôi mắt đen láy của anh gắt gao nhìn chằm chằm Hoắc Tịch: “Cậu là ai?"
Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung, ngay sau đó, Hoắc Tịch bật cười khinh miệt, dời tầm mắt đi như thể đang nhìn một thứ cỏ dại: “Cái đuôi cậu tìm được đấy à? Từ bao giờ mà loại người này cũng xứng đáng đi theo sau cậu vậy?"
"Hoắc Tịch," ánh mắt Giang Thời trở nên lạnh lẽo: “không nói chuyện thì chẳng ai bảo cậu câm đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT