Dương Lệ vì lạnh nên bước ra đứng dưới nắng, hai tay không ngừng xoa xoa những nốt gai ốc. Những người chơi khác thì lần lượt đứng trước các vòng hoa, xem xét từng tấm giấy trên đó.
Bên ngoài linh đường tổng cộng có sáu vòng hoa, nhưng trong mắt của Tiết Mạn, tất cả các tấm giấy chia buồn trên đó đều trống trơn.
Thế nhưng, những người chơi kia lại có thể đứng quanh những tờ giấy “trống không” đó, đọc ra những lời lẽ tục tĩu đến kinh tởm trên từng dòng.
Những lời lẽ nhục mạ ác độc nhất mà con người có thể tưởng tượng ra, gần như đều hiện rõ ở nơi này.
Thậm chí những tờ giấy “chia buồn” ấy không chỉ viết một hai câu mà là dày đặc chữ nghĩa, dày đặc đến mức người chơi phải cau mày đọc thật lâu mới hết.
Khi họ đọc xong toàn bộ nội dung trên những vòng hoa đó, không một ai giữ được vẻ mặt bình thường mà gương mặt của ai nấy cũng đều cực kỳ khó coi.
Chàng trai trẻ của Công Hội Bình Minh xoa mắt: “Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chữ nghĩa có thể bẩn đến như vậy, cảm giác như sắp mù mắt đến nơi luôn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT