Trong lúc đang mơ màng ngủ, Tiết Mạn bỗng cảm thấy nghẹt thở, cô giật mình choàng tỉnh, ngồi bật dậy thở hổn hển.
Phải mất một lúc sau cô mới nhận ra rằng mình đang nằm trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ.
Cô chỉ ngẩn người không đến một giây, ngay sau đó liền bất lực cười khổ: "Quả nhiên... vẫn xảy ra rồi."
Không rõ nên khen cô thần kinh thép, hay là bởi vì cô vốn đã quen với cảm giác một mình không ai nương tựa, cho dù có khó chịu đến mấy thì cũng chẳng để làm gì. Tóm lại, Tiết Mạn không hề có phản ứng hoảng loạn như trong tưởng tượng, trái lại, cô lập tức rời giường, bắt đầu quan sát môi trường xung quanh.
Những ký ức về cơn ác mộng kia chỉ còn sót lại vài mảnh vụn, cô nhớ đây là một khu dân cư cũ kỹ, dưới lầu có một linh đường rất lớn được dựng lên bên trong khu vực cây xanh.
Trong mơ, từng có đám đông chen chúc lướt qua, có tiếng hét, có cả những tiếng gào thét giận dữ không rõ ràng, sau đó là một cái linh đường trống rỗng và một khu nhà yên tĩnh đến mức đáng sợ như thể chẳng có ai sống ở đó.
Cuối cùng... là đôi giày cao gót màu đỏ xuất hiện trên cầu thang mờ tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT