Bước chân của Tống Câm Hòa không dừng lại mà thong thả bước ra khỏi viện.
Chúc Minh Hiên liền đi theo nàng, tốc độ nói rất nhanh, cứ liên tục lải nhải nói những lời hay ý đẹp không ngừng nghỉ.
Tống Câm Hòa vẫn giữ vẻ mặt bình đạm, cũng không biết là có nghe lọt hay không, nhưng nàng lại có hơi gật đầu đáp lại, để cho hắn có cơ hội nói tiếp.
Chúc Minh Hiên biết tính cách của Tống Câm Hòa luôn cần được dỗ dành, nên hắn hoàn toàn không để ý đến vẻ lạnh nhạt của nàng mà vẫn tiếp tục đi theo nàng nói: “Muội và ta đã quen biết nhau mười mấy năm rồi, từ nhỏ đến lớn có bao giờ biểu ca đã gạt muội chưa, ta đối xử với muội như thế nào có trời xanh chứng giám.”
Nghe vậy, Tống Câm Hòa đột nhiên dừng lại rồi quay lại nhìn Chúc Minh Hiên, nói đầy ẩn ý: “Trời xanh chứng giám? Thật đúng là trời xanh chứng giám.”
Chứng giám hắn âm hiểm dối trá, chứng giám hắn ti tiện bỉ ổi.
Cho nên trời cao mới để cho nàng thấy những giấc mơ đó, cho nàng cơ hội tránh khỏi tất cả những điều này trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play