Mặc dù chức trấn phủ sứ ở quận Nhật Chiếu đã bị Điền An Khang lấy mất, nhưng Thanh Dương trấn của Khương Vọng vốn là thực phong nên vẫn có thể duy trì tính độc lập riêng như cũ.
Trọng Huyền Thắng và Khương Vọng đã bàn bạc rất lâu về tình thế trước mắt, trong tình huống để lọt mất chức trấn phủ sứ của quận Nhật Chiếu, nếu muốn giữ gìn thành quả thắng lợi sau chiến tranh một cách hiệu quả nhất thì phải tăng cường việc kiểm soát vị trí trấn phủ sứ của quận Hành Dương.
Hoàng Dĩ Hành vốn là thần quan của vong quốc, không có họ hàng gì ở Tề Quốc, hiện tại hắn ta đã làm việc cho Trọng Huyền Trử Lương, nhất thời không thể cậy quyền cậy thế gì nên cũng có thể coi như đáng tin.
Nhưng không có việc gì là tuyệt đối, giống như việc Trọng Huyền Tuân lấy đảo Sùng Giá đổi lấy quận Nhật Chiếu, y ắt sẽ ngấm ngầm qua lại với Hoàng Dĩ Hành.
Y có thể huy động nhiều nguồn lực hơn Trọng Huyền Thắng nhằm thay đổi lập trường trong nội bộ Trọng Huyền gia, đôi khi nguy hiểm về chính trị xuất phát từ những cái rất nhỏ nên không thể không để phòng điều này.
Còn ở một quận khác trong Dương vực, chức trấn phủ sứ ở quận Xích Vĩ đã được giao cho Tĩnh Hải Cao thị thì không cần lo lắng gì nữa.
Vì có muốn lo lắng thì Cao thị cũng không bằng lòng.
Nói tóm lại, việc phân chia lợi ích sau chiến tranh vì có Trọng Huyền Tuân xen vào nên bọn họ không thể đạt được kết quả tối ưu nhất, nhưng dù sao cũng thu hoạch được rất nhiều, thực sự không cần quá thất vọng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT