Phàn Giai Cao vội vàng chui vào, thở hổn hển: "Ma nữ đó đuổi theo tôi ba con hẻm rồi, tôi đã dùng đạo cụ thế thân, không biết có bị phát hiện không, chỗ các cậu an toàn không?"
"Không an toàn." Kỷ Vô Hoan cảm thấy người này nhìn khá thuận mắt, thành thật trả lời: "Chúng tôi vừa định chạy trốn."
"Cái gì?!"
Vừa dứt lời, "xoảng" một tiếng, cửa kính bên cạnh cửa đột nhiên bị đập vỡ tan tành, sau đó một cái đầu thò vào, nhìn quanh một lượt, ả ta nghe thấy tiếng động liền chậm rãi quay đầu lại, mái tóc đen xõa xuống, lộ ra một khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc, mặt ả ta đầy máu, nở nụ cười lạnh lùng âm hiểm với bọn họ.
Phàn Giai Cao lập tức sợ đến mặt mày tái mét, nói năng lắp bắp: "Ả ta, ả ta, ả ta... đuổi kịp rồi!"
Kỷ Vô Hoan cũng nổi hết da gà, cậu nắm lấy Tạ Thư đang định chạy vào nhà kho kéo trở lại: "Quay lại trước đã! Chúng ta có cách."
Lúc nãy Phàn Giai Cao trèo tường nhảy xuống, không cẩn thận bị trật chân, lúc này không quan tâm đến đau đớn, cũng tập tễnh đuổi theo, ba người trở lại phòng, vội vàng đóng cửa lại, Phàn Giai Cao còn dùng thân thể chặn cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play