Thực ra Nhiếp Uyên căn bản không hút vào phổi, hai ngón tay kẹp nhẹ điếu thuốc, chỉ giả vờ cho vào miệng, lúc nhả khói, cũng quan sát tất cả mọi người trên bàn ăn.
Cho đến khi bữa sáng kết thúc, Đàm Tùng mới từ trên lầu xuống.
Tối qua anh ta không ngủ, cũng không về phòng, vì anh ta cảm thấy ở trong phòng chật hẹp càng dễ bị bắt, nên một mình ngồi trong sân rộng, lo lắng đề phòng Diêu Thi Họa tìm đến, mãi cho đến khi trời sáng, có người chơi thức dậy, anh ta vẫn bình an vô sự, vừa thả lỏng, lập tức không chống đỡ nổi cơn buồn ngủ, liền về ngủ một lúc, bây giờ xuống lầu, trên mặt đương nhiên là vẻ mặt vui mừng như vừa thoát chết, vội vàng nói: “Tôi không sao!”
Nghe thấy câu này, những người chơi khác đều phấn khích, đặc biệt là mấy người mới, như nhìn thấy hy vọng sống sót, rất kích động.
“Vậy có nghĩa là, đập vỡ gương là có thể phá giải lời nguyền của ma gương rồi?”
“Chắc chắn rồi, nếu không tại sao Đàm Tùng và Lục Nguy lại không sao chứ?”
“Vậy chúng ta có thể trực tiếp vào nhà Dương Phát rồi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT