Kỷ Vô Hoan đạt được mục đích, vui vẻ nằm xuống, tắt đèn pin, tháo kính, chui vào lòng Nhiếp Uyên, ôm eo người đàn ông, vùi mặt vào ngực anh, còn kéo cánh tay rắn chắc của đối phương đặt lên vai mình, cuối cùng cũng cách xa được chiếc chăn ẩm ướt kia.
Chỉ là phía sau lưng vẫn hơi lạnh.
Vì vậy, Kỷ Vô Hoan không ngừng chui vào lòng Nhiếp Uyên, cuối cùng cả người đều áp sát vào anh, run lên vì ấm áp, thoải mái rên lên một tiếng, hoàn toàn không phát hiện ra Nhiếp Uyên đã cứng đờ cả người.
Kỷ Vô Hoan trước đây đã cảm thấy cơ thể Nhiếp Uyên rất ấm áp rồi.
Còn bây giờ, cậu phát hiện cơ thể Nhiếp Uyên không chỉ ấm áp, mà còn càng lúc càng nóng, như ôm một chiếc lò sưởi, sướng muốn chết!
Sáng sớm, Kỷ Vô Hoan bị lạnh tỉnh giấc.
Khi mở mắt ra, nhìn qua cửa sổ, cậu thấy trời bên ngoài đã sáng, gió sông thổi vào, lạnh đến mức cậu run lên, nhìn đồng hồ, vừa mới 7 giờ rưỡi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT