Cậu nhíu mày, cúi người xuống lén xoa xoa mắt cá chân, ngẩng đầu lên liền thấy Lý Đông Văn đi tới, ân cần hỏi han: "Cô em, em sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à? Không sao chứ?"
Cậu lạnh lùng ừ một tiếng.
“Em không có đồng đội à? Nếu không có thì em có thể hành động cùng bọn anh." Một người đồng hành bên cạnh Lý Đông Văn chủ động nói.
Kỷ Vô Hoan không để ý đến hắn ta, vẫn nhìn về phía Nhiếp Uyên và cô gái bên cạnh anh.
Cô gái đã tủi thân cả một chặng đường lúc này cuối cùng cũng không nhịn được muốn bắt chuyện: "Anh trai... anh trai ơi, chào anh, em tên là Lưu Phỉ Phỉ, anh có thể gọi em là Phỉ Phỉ, em..." Nhưng còn chưa nói hết câu, đã phát hiện ra người đàn ông đẹp trai này căn bản không nhìn cô ta, mà là nhìn chằm chằm vào chị gái xinh đẹp bên kia.
Chị gái xinh đẹp lạnh lùng kia hiếm khi mỉm cười, nhưng không phải là với Lý Đông Văn, mà là với Nhiếp Uyên, ánh mắt như mang theo móc câu, dụ dỗ vô cùng, cậu đứng dậy chậm rãi đi đến bên cạnh người đàn ông, giọng nói bỗng nhiên trở nên dịu dàng, ngữ khí lại có chút bá đạo: "Tôi muốn anh bế tôi vào phòng ngủ."
???

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play