Ma da? Kỷ Vô Hoan hơi sững sờ, có chút mơ hồ: “Ma da gì? Sao cô ấy lại là ma da?”
“Vừa rồi chúng tôi tận mắt thấy cô ta đẩy Phí Quý Thần và Vạn Lan xuống nước, không tin các anh lại đây xem, dưới nước căn bản không có bóng của cô ta! Cô ta là ma!” Hà Nhụy chỉ mặt nước kích động nói, nói xong lùi lại vài bước, ra hiệu cho họ lại gần.
Kỷ Vô Hoan theo bản năng muốn đi tới xem, vừa bước được nửa bước thì cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức dừng lại, nhìn về phía Úy Huyên.
“Không, tôi thật sự không có đẩy họ! Vừa rồi tôi còn không đứng cạnh họ, sao lại là tôi đẩy được chứ?” Vẻ mặt cô hoang mang, muốn chứng minh bản thân, nhưng lại không tìm được bằng chứng xác thực.
Nghe vậy, Kỷ Vô Hoan chợt nhớ ra một chi tiết, lúc mới vào, Úy Huyên đang ngồi xổm trên mặt đất, cô ngồi xổm làm gì? Rất có thể là muốn xuống cứu người, cô vốn biết bơi, vậy nếu là cô đẩy thì tại sao lại đi cứu?
Nhìn lại bể bơi, hai người kia vừa mới rơi xuống nước không lâu, sau một hồi hoảng loạn ngắn ngủi, họ vùng vẫy, kêu cứu.
“Nhanh! Mọi người mau kéo tôi lên với!” Phí Quý Thần vội vàng đập nước, cố gắng giữ mình nổi trên mặt nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT