Vừa dứt lời, Kỷ Vô Hoan lại bị nhấc bổng lên, cậu thậm chí còn không để ý Nhiếp Uyên đã đứng bên cạnh mình từ lúc nào, rồi bị anh xốc lên vai, vác lên chạy.
“Trước tiên đến chỗ đèn bên ngoài!”
Mặc dù Kỷ Vô Hoan không hề muốn rời khỏi vòng đu quay, nhưng nếu đập vỡ bóng đèn là lựa chọn sai lầm, vậy thì chỉ có thể quay lại chỗ có ánh sáng trước đã.
Tốc độ chạy của Nhiếp Uyên cực nhanh, như một con báo săn, vác Kỷ Vô Hoan cũng không hề ảnh hưởng đến tốc độ, trong phút chốc đã vượt qua ba người Phí Quý Thần phía trước, là người đầu tiên lao đến cửa sắt.
Thấy sắp đụng phải, anh không những không giảm tốc độ, ngược lại còn tăng tốc, một cú nhảy vọt, anh đã nhảy qua hàng rào sắt cao gần ngang eo, sau đó không ngừng bước, như một tia chớp, trong nháy mắt đã lao ra xa hàng chục mét.
Khiến ba người phía sau suýt nữa thì rớt cả cằm.
Trời ạ, Lưu Tường* nhập anh ta hả?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play