Ôn Lệ lập tức trợn tròn mắt, cả người cứng đờ, anh thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại để giãy giụa, thì tay Kỷ Vô Hoan đã sờ soạng trên eo anh, véo véo eo anh.
Ơ, cảm giác này… sao lại hơi quen thuộc?
Kỷ Vô Hoan sờ một cái, rồi sờ cái thứ hai, bóp một cái, còn muốn bóp thêm cái nữa thì Ôn Lệ mới hoàn hồn khỏi trạng thái hóa đá, kinh hãi nhảy ra khỏi lòng cậu.
"Cậu làm gì thế?!"
Kỷ Vô Hoan vẫn còn đang nhớ lại cảm giác vừa rồi, cậu bóp bóp ngón tay, tháo kính râm xuống, đôi mắt đỏ thâm thúy, khẽ cười trầm thấp: "Hơ, cậu cảm nhận được chưa?"
"?"
"Vừa rồi tôi đã truyền chân khí của mình cho cậu, cậu không cảm nhận được sao?" Kỷ Vô Hoan đeo kính râm lại, bước lên cầu thang, cuối cùng cũng cao hơn Ôn Lệ nửa người, ngẩng cằm nhìn xuống anh: "Nhân tiện nói luôn, cậu nên giảm cân đi, muốn làm đàn em của Đoan Mộc Nguyên Điệt tôi, cậu còn kém xa lắm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT