Đến ba giờ rưỡi chiều, cuối cùng xe du lịch cũng lăn bánh đến nơi. Hướng dẫn viên không ngừng dỗ dành đoàn khách đang than vãn không dứt, sau đó nhanh chóng dẫn mọi người đến điểm tham quan tiếp theo – hồ Nhĩ Hải.
Nhĩ Hải không phải là biển, mà là một hồ nước ngọt rộng lớn, nằm nép mình bên dãy Thương Sơn. Thương Sơn – Nhĩ Hải, núi sông quấn quýt, cảnh sắc giao hòa. Nước hồ trong vắt, phong cảnh tươi đẹp huyền ảo. Theo lời hướng dẫn viên, từ trên cao nhìn xuống, hồ Nhĩ Hải giống như một vầng trăng non, cũng giống như hình dáng một chiếc tai người, vì vậy mới có tên là “Nhĩ Hải”.
Đồng Hi Bối mặc áo phao màu cam, còn cẩn thận giúp A Nhạc mặc vào, rồi nắm tay anh bước lên thuyền.
Con thuyền nhỏ khẽ đung đưa theo nhịp sóng. Đồng Hi Bối dìu A Nhạc ngồi vững, chờ tám chín du khách cùng ngồi xong, bà lão người dân tộc Bạch ngồi đầu mũi thuyền bắt đầu chèo đi. Năm sáu chiếc thuyền nhỏ chầm chậm tiến ra giữa lòng hồ, trong làn gió nhè nhẹ lướt ngang tai.
Đồng Hi Bối phóng tầm mắt nhìn quanh, chỉ thấy giữa mặt hồ là từng đàn chim nước trắng muốt đang sải cánh bay lượn. Bốn bề núi non trùng điệp, trời cao xanh trong như ngọc, nước hồ cũng xanh đến mức giống như trong suốt, trời nước giao hòa khiến lòng người nhẹ bẫng, thanh thản đến lạ.
Bà lão người dân tộc Bạch vừa chèo thuyền vừa cất tiếng hát. Giọng hát cao vút, điệu hát du dương, mang đậm sắc màu dân tộc thiểu số. Bà vừa dứt lời, một ông lão trên thuyền bên cạnh cũng lập tức đối hát, mặc dù tuổi đã cao nhưng tiếng hát vẫn vang vọng và nồng nhiệt, giống như một chàng trai đang say đắm tỏ tình với cô gái mình yêu.
Du khách ngồi trên thuyền đều say mê thưởng thức, tiếng vỗ tay vang lên không dứt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT