Bầu trời sáng sớm xanh biếc, ráng hồng lan nửa chân trời, từng chùm ánh vàng rực rỡ trào dâng như sóng. Thẩm Lan bị ánh sáng đánh thức, mơ màng trở mình với tay tắt chiếc đồng hồ báo thức đang kêu leng keng.
“Lan Lan, dậy ăn sáng nào.” Từ ngoài cửa vọng vào một giọng nói dịu dàng, xa xa truyền đến.
Thẩm Lan mở mắt ra, đập vào mắt là tường trắng như tuyết, bàn học, máy tính và bảy tám con thú nhồi bông.
Cô ngây người một lúc, thoát ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, thay đồ rồi ra khỏi phòng. Mở cửa phòng, cách đó không xa là ghế ăn nơi Triệu Thanh đang đeo kính đọc email.
Thẩm Lan nhìn thấy bà thì vui vẻ chạy tới, ôm lấy cổ Triệu Thanh làm nũng: “Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm đó.”
“Ôi chao, cái đứa nhỏ này.” Triệu Thanh đặt kính xuống, vừa cười vừa khẽ vỗ cánh tay cô trách yêu.
Thẩm Tùng Đào vừa từ trong bếp đi ra thì bắt gặp cảnh này, tay cầm khay đồ ăn, cười bảo: “Lớn tướng rồi mà còn làm nũng nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play