Mục Kế Đông ôm con gái vào phòng ngủ cho cô bé một lát, anh đi ra ngoài làm thịt lươn, cái giỏ bị bọn bắt cóc xách đi cũng đã lấy về, dầu hạt cải đã mua cũng nằm bên trong, đêm nay dùng dầu chiên lươn đãi khách cũng không tệ.
Bốn người lớn nhưng chỉ một món ăn chắc chắn là không đủ, Mục Kế Đông đi lên gác mái lấy một miếng thịt khô xuống, thịt khô xào với cọng hoa tỏi non, thịt kho tàu với cà tím, canh cà chua trứng gà.
Cao Minh khóa kỹ xe rồi đi lên, đồ ăn đã sắp nấu xong, ông ấy cười nói: "Chà, hôm nay phong phú ghê.
Dung Văn Bác nhìn thức ăn trên bàn: "Tay nghề nấu nướng của Tiểu Ngọc Nhi càng ngày càng giỏi"
Sắc trời còn chưa tối, Cao Minh đánh giá căn nhà nhỏ, sàn nhà lát đá xanh, đất trống ở góc tường trồng các loại cây ăn quả, hoa quả đã hết mùa, chỉ còn lại lá cây tươi tốt, bây giờ chỉ có giàn nho trong góc là đang kết quả."Tuy là ở nông thôn nhưng xem ra cuộc sống không tệ! Nói thật, dù là người thành phố thì hầu như chẳng mấy ai sống thoải mái như cháu của anh"
Dung Văn Bác có hơi kiêu ngạo: "Người có bản lĩnh sống ở đâu cũng sống được thoải mái.
Cao Minh không quen nhìn ông ấy như vậy: "Đừng khoe khoang, bưng thức ăn lên đi, chuẩn bị ăn cơm"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play