Chương 228: Chương 228
Mục Thanh nhìn bùn nhão trên mặt đất, may quá!
"Thanh Thanh, con có sao không?" Lâm Ngọc vội vàng hỏi.
"Mẹ ơi, con không sao, mẹ đừng có gấp. Mẹ đưa giỏ đây cho con, mẹ vịn cây ven đường rồi đi xuống nhé.
Hoắc Dung Thời thả cô bé ra, đưa tay nhận hai cái giỏ trúc nhanh hơn Mục Thanh.
Mục Thanh nhìn cái tay ngắn trống không của mình.
Giận!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play