“Hiện tại A Doanh chỉ có một nguyện vọng. Khi ngăn chặn Yến Vương, A Doanh muốn mình luôn được ở bên cạnh để bảo vệ cho Vọng Thu ca ca, không để huynh bị thương thêm một lần nào nữa, mong Vọng Thư ca ca đồng ý, có được không?”
Nhớ lại năm xưa khi chữa trị vết thương ở chân, hắn ta thường tỏ ra ấm ức tủi thân đòi được thưởng.
Phần thưởng thường là một viên kẹo mạch nha, hắn ta nhận lấy từ lòng bàn tay của y, len lén liếm một chút. Thế nhưng kể từ ngày chia xa, viên kẹo mạch nha giống hệt ngày đó tan trong miệng, cũng chỉ còn lại nỗi chua xót khó nuốt.
Từ đó về sau, hắn ta không còn ăn trọn vẹn một viên kẹo nào nữa.
Mà hiện tại, hắn ta không còn dám nhớ lại chút ngọt ngào chân thật trong biển khổ vô biên năm xưa.
Dáng vẻ dè dặt thử thăm dò trước mặt Nguyệt Hoa thành chủ như thế này, hắn ta cũng tự hiểu rõ sự giả tạo của mình, thứ hắn ta dựa vào không còn là sự thiên vị và sủng ai hay cưng chiều như xưa nữa.
Không, điều mà hắn ta muốn cho Nguyệt Hoa thành chủ thấy bây giờ là “giá trị sử dụng” của hắn ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play