“Sư phụ, xin Người hãy tiết chế bi ai.”
Triệu Vân để lại một câu, một mình xuống núi.Đi rất xa, hắn vẫn có thể nghe thấy tiếng nức nở của Vân Yên.
Triệu Vân khẽ thở dài, hắn đã tận mắt chứng kiến Vân Thương Huyền tự bạo.Giữa thời khắc quốc gia lâm nguy, những người thuộc thế hệ cũ vẫn vô cùng cương liệt, vì hậu bối mà bước lên con đường không trở về, hóa thành tro bụi. Nào có tháng năm bình yên vô sự, chỉ là có người gánh vác mọi gian nan thay ngươi mà thôi. Nếu không có sự hy sinh quên mình của tiền bối, đâu có sự thịnh vượng huy hoàng của hậu thế.
Tắm mình trong ánh sao, Triệu Vân leo lên đỉnh núi của Chưởng giáo.Dương Huyền Tông đã ngủ say, hắn lẻn vào như một tên trộm, rón rén và lén lút.
“Đến đây, không phải là để trộm đồ đấy chứ?”Dương Huyền Tông có giác quan nhạy bén, lập tức mở mắt.Thấy là Triệu Vân, ánh mắt hắn loé lên một cái, thằng nhóc này về từ lúc nào vậy.
“Sư bá nói đùa rồi.”Triệu Vân nói, bắn ra một tia bản nguyên.Cũng như Long Phi và Linh Lung, Dương Huyền Tông vừa thấy bản nguyên liền ngẩn ra. Thằng nhóc này tìm đâu ra huyết mạch thế này, chỉ một tia bản nguyên nhỏ bé này thôi đã ẩn chứa lực lượng khổng lồ, đây rốt cuộc là huyết thống bá đạo đến mức nào.
Trong khoảnh khắc hắn đang ngẩn người, một tia bản nguyên đã chảy vào cơ thể hắn.Triệu Vân không nói gì, mở Thiên Nhãn chăm chú nhìn chằm chằm.Không nằm ngoài dự đoán của hắn, Dương Huyền Tông cũng là một trong số những nạn nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play