“Sao thọ nguyên lại chảy đi nữa rồi.”
Triệu Vân ho ra máu, suýt nữa ngã lăn từ đỉnh núi xuống.
Đợi đứng vững, sắc mặt hắn trắng bệch vô cùng. Rõ ràng đã thăng cấp, rõ ràng có hạt giống phản bổ tinh hoa, rõ ràng có lực lượng Đại Địa không ngừng tuôn ra, thế mà khí huyết lại suy yếu, luôn cảm thấy trong cơ thể có một cái động lớn, bất luận rót bao nhiêu tinh nguyên, bất luận hấp thụ bao nhiêu lực lượng, đều sẽ từng chút một tan biến.
Thực ra, khí huyết của hắn đã bị lời nguyền hóa giải.
Điểm này, Nguyệt Thần nhìn rõ mồn một. Nói lời nguyền là một cái hố lớn cũng không sai, bất kể là tinh túy gì, thọ nguyên bản mệnh gì, hay lực lượng Đại Địa gì, nó đều có thể hóa giải tiêu diệt.
“Đây là sao vậy?”
Triệu Vân lẩm bẩm, khóe miệng không ngừng chảy máu. Khi thăng cấp Lục Trọng, hắn mất năm sáu năm tuổi thọ; nay thăng cấp Thất Trọng, lại mất mười năm quang âm. Trước kia đâu có cái bệnh này! Chẳng lẽ là do làm nhiều chuyện xấu quá, gặp báo ứng? Hay là mỗi khi tiến lên một trọng cảnh giới, lại mất một lần tuổi thọ, mà mỗi trọng lại càng nặng hơn trọng trước?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play