“Thiên Dương Kiếm Trảm.”“Hắc Viêm Phệ Thân.”Trên chiến đài, tiếng quát lớn không ngừng, từng đợt hỏa quang nổ tung.Lâm Tà và Doãn Hồn giao đấu kịch liệt, đến lúc này, hai người đã chiến hơn trăm chiêu, quả đúng như Triệu Vân nói, đây là một trận đấu kẻ ngang tài ngang sức, e rằng không đấu ba năm trăm hiệp thì khó phân thắng bại.
“Hay!”Tiếng hoan hô bốn phía, đợt sau át đợt trước.
“Cứ đánh như hai đứa nó thế này, Đại bỉ Tân Tông lần này, mười ngày nửa tháng cũng không đánh xong.” Trần Huyền lão khoanh tay, đã không chỉ một lần ngáp, tuy nhiên, vẫn rất xem trọng hai hậu bối này, trong số đệ tử mới nhập tông, hai người bọn họ được xem là kẻ nổi bật, nếu không có gì bất ngờ có thể vào top hai mươi.Triệu Vân một lòng hai việc, vừa lĩnh ngộ đạo vừa xem đại chiến.Người có thiên phú nghịch thiên, học gì cũng nhanh, chiêu thức của Lâm Tà và Doãn Hồn, hắn đã học được không ít, đương nhiên, đều là chiêu thức hình thức bên ngoài, muốn lĩnh hội được chân lý, còn cần nhiều thời gian để tham ngộ, giống như Thiên Lôi Trận biến đổi từ Hàn Băng Trận, trải qua nghìn lần tôi luyện, mới có uy lực như bây giờ.
“Lão Trần, còn hàng không?” Âu Dương lão đạo chọc chọc Trần Huyền lão.“Có, đương nhiên là có.”Trần Huyền lão lén lút nhét cho Âu Dương lão đạo một tấm Trữ Vật Phù.Triệu Vân từng liếc mắt, thấy rõ ràng, trong Trữ Vật Phù đặt một bức Xuân Cung Đồ.Hơn nữa, còn là do hắn bán cho Trần Huyền lão, một bức năm nghìn lượng.
“Cái này tốt.” Âu Dương lão đạo nhận lấy, tiện tay đút vào trong ngực.Xong việc, hắn mới nhét cho Trần Huyền lão một xấp ngân phiếu dày cộp, nhìn số lượng đủ một vạn lượng.Triệu Vân nhìn mà nhướng mày.Hắn bán năm nghìn lượng cho Trần Huyền lão, tên này vừa quay đầu đã bán một vạn!Nếu Bát Tự Hồ ở đây, cũng sẽ liếc xéo hắn.Lão tử bán một trăm lượng, thằng cha nhà ngươi quay lưng đã là năm mươi lần rồi.
“Món này, lại đáng tiền đến thế ư!”Triệu Vân sờ cằm, nhìn Trần Huyền lão, quả đúng là lão gian thương.Hắn lại liếc nhìn Âu Dương lão đạo.Sớm biết ngươi cũng thích thứ này, ta đã không bán cho Trần Huyền lão rồi.Thực ra, Âu Dương lão đạo nếu bán lại, còn có thể tăng gấp đôi, đám lão già Thiên Tông, phần lớn đều là lão độc thân, đêm khuya tĩnh lặng, luôn phải tìm chút niềm vui, một vài họa quyển diễm lệ, ở chốn riêng tư đều là hàng hóa cứng.
“Lại một con đường kiếm tiền tốt.”Triệu Vân thầm lẩm bẩm trong lòng, lát nữa sẽ sao chép từng bức họa quyển, hắn có thể hóa ra nhiều phân thân, có sức lao động miễn phí, một bức một vạn lượng, có thể bán được bao nhiêu bạc chứ?Phụt! Phụt!Khi hắn lẩm bẩm, trên chiến đài lại thấy huyết quang.Lâm Tà và Doãn Hồn đều thổ huyết, một người lảo đảo, một người lung lay, toàn thân nhiều vết thương, khó lắm mới bắt được cơ hội tốt để đánh nhau, thật sự đã đánh đến toàn thân đầy thương tích, so với trận đấu của Hoa Đô và Nghiêm Khang, càng thêm đẫm máu.Cuối cùng, vẫn là Doãn Hồn bại trận, trong lúc lung lay đã phun ra một ngụm máu tươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT